苍茫 biển xanh, bên vách đá dựng đứng, sừng sững một bóng hồng cô đơn ngóng trông. Chị là Nguyệt Anh, người phụ nữ với ánh mắt xa xăm, khắc khoải nỗi niềm chờ chồng.Truyền thuyết kể rằng, chồng chị là thuyền trưởng dũng cảm, ngày nọ ra khơi và mãi không trở về. Nguyệt Anh ngày đêm đứng trên đỉnh biển, đôi mắt đẫm lệ hướng về chân trời, mong mỏi bóng dáng người chồng yêu thương. Dần dà, chị hóa thành đá, đôi mắt vẫn dõi theo phương xa, chờ đợi một phép màu.Danh xưng"Vọng Phu Nhai" (Vách đá trông chồng) bắt nguồn từ câu chuyện buồn thảm này. Vách đá như một tượng đài, khắc ghi tình yêu bất diệt của một người phụ nữ. Bất chấp nắng mưa hay giông tố, Nguyệt Anh vẫn kiên định, chờ đợi người chồng không bao giờ trở lại.Người dân trong vùng thương xót cho số phận trớ trêu của Nguyệt Anh, hàng năm họ tổ chức lễ hội để tưởng nhớ bà. Họ tin rằng, linh hồn bà vẫn quanh quẩn ở gần vách đá, dõi theo người chồng và chứng kiến tình yêu bất tử của mình.Cùng với thời gian, Vọng Phu Nhai trở thành một nơi linh thiêng, nơi người dân cầu nguyện cho tình yêu, sự đoàn tụ và hy vọng. Ngọn hải đăng được dựng lên trên đỉnh biển, tượng trưng cho ngọn đèn hy vọng soi sáng cho những người đi biển.Dù đã hàng trăm năm trôi qua, câu chuyện về Nguyệt Anh và tình yêu của bà vẫn được truyền tụng như một huyền thoại về sức mạnh của lòng kiên trì và tình cảm vượt qua thời gian. Vọng Phu Nhai không chỉ là một địa danh đẹp, mà còn là biểu tượng của tình yêu bất khuất, một lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta về sức mạnh của hy vọng và sự kiên cường.

Copyright © 2008-2018

统计代码